Các chế độ phúc lợi xã hội khi định cư Mỹ
Phúc lợi xã hội là một phần không thể thiếu trong cuộc sống hàng ngày, chế độ phúc lợi xã hội của Mỹ tương đối hoàn thiện.
21:00 06/02/2018
Phần lớn người Mỹ có thể sống một cuộc sống thoải mái dựa vào tiền lương mà họ kiếm được mà không cần hỗ trợ của hệ thống phúc lợi công cộng phổ thông. Những người Mỹ được gọi là tầng lớp trung lưu này thường có nhà riêng và ô tô riêng, hàng năm đều dành thời gian cho những kỳ nghỉ, và có thể thanh toán – ít nhất là một phần – chi phí học đại học cho con của mình. Hầu hết người Mỹ để riêng tiền trong tài khoản tiết kiệm để trả những chi phí chính; nhiều người đầu tư vào thị trường cổ phiếu với hy vọng kiếm được nhiều lãi từ khoản đầu tư của mình.
Hầu hết mọi người đều mua bảo hiểm, đặc biệt là bảo hiểm nhân thọ và bảo hiểm y tế, thường là với sự đóng góp của các công ty nơi họ làm việc. Nhiều công ty cũng có kế hoạch nghỉ hưu theo đó họ và người làm công của họ dành riêng ngân quỹ cho tiền lương hưu. Khi cộng thêm khoản tiền Bảo hiểm Xã hội, lương hưu cho phép nhiều người Mỹ nghỉ hưu có thể sống thoải mái. Mặt khác, đối với những người già ở Mỹ cần được chăm sóc lâu dài bên ngoài bệnh viện, chi phí cho nơi an dưỡng có thể rất tốn kém.
Chế độ phúc lợi xã hội hiện hành của Mỹ được dần dần hoàn thiện sau khi thực thi phương án An toàn xã hội (Social Security Act) từ năm 1936. Phương án An toàn xã hội bao gồm các biện pháp phúc lợi như sau:
I. Bảo hiểm xã hội Liên bang
Bảo hiểm xã hội Liên bang được thiết lập cho những người có việc làm, bản thân những người vẫn đang làm việc và đã từng làm việc và người thân trong gia đình cũng có thể tham gia. Chủ yếu bao gồm tiền về hưu (Retirement Benefits), tiền dưỡng lão (Survivor’s Benefits), tiền dành cho người tàn tật (Disability Benefits) và tiền phúc lợi y tế (Medicare Benefits),…
II. Tiền trợ cấp thất nghiệp ( Unemployment Compensation)
Chỉ cần là người xin nghỉ việc thất nghiệp, bất kể là người đó có khoản tiền tiết kiệm hay không đều được phép đăng ký. Thời gian trợ cấp thông thường là từ 6 ~ 9 tháng, căn cứ theo tình hình của từng bang mà có thể được kéo dài thời gian trợ cấp.
III. Tiền trợ cấp công cộng (Public Assistance)
Đây là trợ cấp được dành cho những người có thu nhập thấp hoặc những người khiếm thị, người già, người tàn tật và những gia đình không có thu nhập. Chính quyền bang sẽ căn cứ theo điều kiện sinh sống của từng trường hợp để cấp tiền. Người đăng ký phải chấp nhận điều tra để chứng minh tư cách đăng ký và lĩnh nhận trợ cấp.
Vào năm 1993, một gia đình bốn người với thu nhập hàng năm khoảng 14.763 đô-la hoặc ít hơn được coi là nghèo theo tiêu chuẩn Hoa Kỳ; 15,1% các gia đình ở Mỹ thuộc loại này. Ngoài những lợi ích nêu trên, nhiều gia đình sống dưới mức nghèo khổ còn nhận được những khoản tiền trợ cấp do chính phủ cung cấp hàng tháng cho những người có thu nhập quá thấp để đáp ứng những nhu cầu thiết yếu như thức ăn, quần áo và chỗ ở.
Loại hình trợ cấp phổ biến nhất được thực hiện thông qua một chương trình gọi là Giúp đỡ những Gia đình có Trẻ em Lệ thuộc (AFDC). Vốn được lập ra để giúp đỡ những trẻ em mồ côi cha, AFDC phát triển thành một nguồn thu nhập chính thường xuyên cho hàng triệu gia đình nghèo ở Mỹ.
Theo tvdinhcunuocngoai
Nhiều trẻ em chết vì virus cúm mùa gây nhiễm trùng não nghiêm trọng
Bệnh cúm mùa diễn biến phức tạp khiến các bệnh nhi tại Hoa Kỳ phải đối mặt với thêm một căn bệnh chết người khác: nhiễm trùng não.