Không muốn phiền đến con cái, 7 cặp vợ chồng già rủ nhau thuê biệt thự ở đến cuối đời
Vì không muốn phiền đến con cái quá bận rộn, 7 cặp vợ chồng người Trung Quốc đã quyết định bỏ ra nửa lương hưu (khoảng 3.000 tệ/tháng) để sống cùng với nhau đến cuối đời.
11:00 17/11/2020
Theo trang Powerapple, vì cảm thấy cô đơn khi con cái quá bận rộn không thể chăm sóc, kể từ tháng 3/21019, bà Liu và chồng (72 tuổi) đã cùng với 6 cặp vợ chồng khác thuê hai căn biệt thự sát cạnh nhau ở ngoại ô thành phố để ở. Họ đều là những người bạn tốt, quen biết nhau từ 50 năm trước.
Lương hưu của mỗi người thường là 5000 – 6000 tệ mỗi tháng. Họ quyết định chi khoảng 3000 tệ cho chỗ ở mới này. Nó khá thuận tiện vì ở gần thành phố, bệnh viện…
Bà Liu kể lại, mấy năm trước, bà và chồng đã nghĩ đến việc đến sống tại viện dưỡng lão. Tuy nhiên, sau khi đi xem hơn chục nơi khác nhau, họ nhận ra rằng đó không phải một nơi phù hợp để an dưỡng tuổi già. Bởi nếu sống trong viện dưỡng lão, ông bà sẽ không thể tự do ra bên ngoài cũng như làm những điều mình thích. Khi chia sẻ với những người bạn già khác, mọi người cũng có chung suy nghĩ, vì vậy họ đã quyết định tự tạo ra một “viện dưỡng lão” cho chính mình!
Trong căn nhà chung này, họ cùng nhau làm bánh, thưởng trà, trò chuyện và hát karaoke vào buổi tối… Họ cũng trồng rau, làm vườn… để có thêm thực phẩm sạch cho những bữa ăn hằng ngày. Nếu thời tiết tốt, họ sẽ lái xe tới các thành phố gần đó để thưởng thức những món ăn địa phương.
Dù khá thân thiết và gắn bó, họ vẫn có một số nguyên tắc khi sống chung, đó là “không chịu trách nhiệm cho nhau”. Một số người bị bệnh về tim mạch, huyết áp sẽ phải tự chịu trách nhiệm cho những tình huống xảy đến. Tuy nhiên, Wang Weidong (chủ của 20 căn biệt thự chuyên hỗ trợ người già) đã thuê một quản gia và một đầu bếp cho mỗi căn nhà để chăm sóc các cụ.
Trên thực tế, dù sống rất vui vẻ bên những người bạn già, nhưng vợ chồng bà Liu vẫn không mất liên lạc với các con. Mỗi tháng, ông bà đều dành thời gian quay lại thành phố để thăm con cháu. Cuối tuần, các con cũng tới thăm bố mẹ. Bà chia sẻ:
“Bởi vì con cái chúng tôi quá bận rộn nên chúng không thể hết lòng chăm sóc cha mẹ. Tốt hơn hết là là tìm một nơi nào đó để những người già chúng tôi có thể giúp đỡ nhau”.
Tình cờ đọc nhật ký của cha, trái tim tôi đau nhói: “Cha, xin lỗi cha, con đã quên…”
“Cha viết nhật ký. Ông giấu tôi kỹ quá, giấu tài quá. Đàn ông như cây lim cây táu, mà tâm hồn ông như liễu như mai, rủ xuống vì yêu thương, rủ xuống vì tình cảm, rủ xuống vì cô độc. Ôi, cha già của con!”