Đổi đời khi định cư Mỹ? Không có thật đâu
Nhiều người cứ nghĩ sang Mỹ định cư là sướng, nhưng sự thật đâu phải vậy.Cũng đã lâu lắm rồi hôm nay tôi mới có thời gian ngồi nhớ lại ngày đầu tiên đặt chân đến nước Mỹ này. Đôi khi trong tận thâm tâm, tôi cảm thấy rùng mình, nổi da gà, để rồi tự hào một chút về bản thân khi nghĩ lại quãng thời gian bế tắc, đen tối mà tự mình đã có thể vượt qua được.
02:00 06/08/2023
Tôi cũng không có gì giấu diếm, bởi căn bản chuyện nói thẳng, nói thật là điều rất cần thiết, đặc biệt hơn nữa khi chúng ta sống ở Hoa Kỳ, một đất nước tôn trọng sự thật. Hôm nay, tôi có nhận được điện thoại của một người bạn khá thân. Gia đình người bạn này đặt chân tới Mỹ đến nay cũng đã hơn 6 tháng. Tuy họ cũng là một gia đình khá giả, nhưng kể từ sau 6 tháng ấy, người bạn của tôi cũng có những tâm tư, nỗi niềm và sự hụt hẫng. Cùng hoàn cảnh đã trải qua mà, nên tôi hiểu lắm. Bế tắc. Đen tối. Và tiến thoái lưỡng nan. Đó là một cuộc đổi đời hiểu theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
Quyết định sang Mỹ định cư là bạn phải chấp nhận thay đổi hoàn toàn, về suy nghĩ, về tư duy, về lối sống, mọi thứ đảo lộn hết tất cả. Khi mới qua Mỹ khoảng chừng ba tháng thôi, các bạn sẽ có cảm nhận cuộc đời mình màu hồng. Vui lắm! Hạnh phúc lắm! Tuyệt vời và vô tư lắm! Vì sao? Vì lúc đó tất cả những gì xung quanh bạn đều là những điều mới mẻ, hiện đại.
Nhưng, mọi việc chóng qua nhanh. Ở Mỹ, mọi thứ sòng phẳng. Bạn muốn sống tốt, bạn phải làm tốt. Hàng ngày bạn phải đối mặt với đủ mọi loại tiền: tiền bảo hiểm, tiền xăng, tiền nhà, tiền sức khỏe, học hành, sinh hoạt,..
Và một vấn đề đặt ra khi mới qua Mỹ rằng: tiếng bạn không biết, đường sá bạn không rành, xe không biết lái, nhà không có để ở, mọi thứ dường như là một con số 0 tròn trĩnh. Có mắt thấy tai nghe, nhưng thấy cũng như không, nghe cũng không được, tay chân có cũng như bị liệt, cảm giác bản thân như người câm, người mù, người điếc.
Có nhiều người tội nghiệp, bán nhà bán cửa qua đây rồi tiêu hết trong mấy tháng đầu. Người bạn tôi vừa nhắc ở trên có bộc bạch với tôi: “Chán lắm rồi, nếu không vướng mấy đứa nhỏ là mình bay về liền.”
Nhưng suy cho cùng là sao các bạn, mình phải bình tĩnh, ngồi lại và cân nhắc lại mọi chuyện, mình mất gì và được những gì? Quan trọng hơn cả là tư duy phải vững và kiên định với mục tiêu mà mình đã đặt ra.
Ở Mỹ, tự đứng bằng đôi chân của mình là điều tuyệt vời nhất, không ai dễ dàng giúp không ai cái gì đâu các bạn. Có thế bạn mới có thể đứng vững được trên đất nước tự do này.
Cũng đã lâu lắm rồi hôm nay tôi mới có thời gian ngồi nhớ lại ngày đầu tiên đặt chân đến nước Mỹ này. Đôi khi trong tận thâm tâm, tôi cảm thấy rùng mình, nổi da gà, để rồi tự hào một chút về bản thân khi nghĩ lại quãng thời gian bế tắc, đen tối mà tự mình
Người đẹp Việt yêu tỷ phú U80 lặng lẽ về Việt Nam, bật khóc nói lý do buông tay
“Cái kết ở đây là mình chọn buông tay khi yêu thương vẫn còn", Cổ Ngân nói.