Những khó khăn trong nghề Nail đối với những người nhập cư
Các tiệm nail đang nở rộ ở Mỹ, kéo theo lượng nhân viên cũng… nở rộ. Nếu như được… trả, họ thường nhận mức lương 3 USD/giờ – ngay cả tại những tiệm sang trọng nhất.
20:30 10/08/2017
Tờ New York Times (NYT) vừa xuất bản một câu chuyện hơn 6.000 chữ hôm thứ 5 về cuộc sống và công việc của các nhân viên làm nail này. Đa phần trong số họ là người nhập cư bất hợp pháp vào Mỹ.
Vì hầu hết những người này không nói được tiếng Anh nhiều nên thậm chí họ thường không biết lương của họ là thấp hơn cả mức tối thiểu theo quy định của luật pháp Mỹ. Khái niệm luật lao động trong ngành công nghiệp này dường như…không tồn tại.
Vậy lương của họ thấp đến mức nào?
Đây là câu chuyện về ngày đầu tiên của Jing Ren, 20 tuổi:
“Cô phải vét 100 USD còn lại trong túi để trả một chi phí khác: phí dành cho mỗi nhân viên mới muốn vào nghề, do chủ tiệm tự đưa ra. Thỏa thuận cô nhận được cũng giống như mọi nhân viên mới khác ở bất kì tiệm nail nào tại New York: làm không công, tồn tại qua ngày bằng những món tiền “boa” ít ỏi, tới khi nào chủ của cô đưa ra quyết định là tay nghề cô “đạt” thì cô mới có lương.” Phải mất gần 3 tháng cô mới được chủ trả lương, và cô nhận được 30 USD/ngày.
Nếu nhân viên muốn học những kĩ năng mới, chẳng hạn như wax (tẩy lông), thì họ cũng phải trả phí.
Trong cuộc phỏng vấn với NYT, ông Sun, chủ của cô Ren, nói rằng các phí trên là “tiền cọc” để giữ chân các cô gái khỏi sang làm việc cho các tiệm khác sau khi học nghề xong, và sẽ được trả lại sau này. Tuy nhiên, cô Ren cho biết cô chưa bao giờ nhận lại được 100 USD nói trên.
Một điều đáng ngạc nhiên là có sự phân biệt đối xử trong tiền lương tùy theo… quốc gia. Nhìn chung, các nhân viên Hàn Quốc thường được trả cao hơn ít nhất 15 – 25% so với các nhân viên khác. Nhưng theo các nhân viên, giáo viên hướng dẫn làm đẹp và giới chủ, sự chênh lệch thỉnh thoảng có thể cao hơn nhiều.
Theo các nhân viên và những nhà hoạt động, người gốc Tây Ban Nha thường bị nợ những kẻ buôn người qua biên giới một số tiền lớn nên họ gần như chấp nhận làm với bất cứ giá nào. Một số người chủ cố tình lợi dụng điều này để ép lương của họ.
Nhiều chủ tiệm người Hàn Quốc lại thẳng thắn bày tỏ thành kiến của họ: “Các nhân viên gốc Tây Ban Nha không khéo léo hoặc sạch sẽ bằng nhân viên Hàn Quốc.”
Tại tiệm Sona Nails trên đại lộ First Avenue gần Stuyvesant Town, một nhân viên cho biết cô được trả 35 USD/ngày. Sona Grung, chủ tiệm Sona Nails, phủ nhận chuyện trả lương nhân viên dưới mức tối thiểu, nhưng lại bênh vực cho chuyện đó, vì họ xem đó như một sự phục dịch có giao kèo từ hai phía: “Khi một người mới vào tiệm, họ chẳng biết gì cả, và chúng tôi đã cho họ có công ăn việc làm. Nếu bạn làm việc ở tiệm nail và kiếm được 35 USD/ngày thì đã là rất tốt.
Như vậy, cho dù có luật pháp quy định rõ ràng nhưng hầu như không một nhân viên nào trong ngành nail ở thành phố New York được trả lương đúng luật, nói chi đến chuyện… đủ sống.
“Trong số hơn 100 nhân viên được NYT phỏng vấn, chỉ khoảng 1/4 nói rằng họ được trả bằng với mức lương tối thiểu được quy định ở New York. Tuy nhiên, trừ 3 nhân viên ra, tất cả những người còn lại đều từng bị giữ lương lại theo những cách không hợp pháp, chẳng hạn như họ từ chối làm tăng ca,” NYT cho biết.
Sống khỏe mạnh và an toàn khi làm nghề Nail (Phần 1)
Sản phẩm được dùng trong các tiệm Nail có thể có các hóa chất gây tổn hại cho sức khỏe của bạn. Hóa chất có thể đi vào cơ thể của bạn